Chủ đề: Topic truyện ma (không dành cho người yếu tim)
![]() | ![]() ![]() 15:06 / 11.06.2015 |
Phần 2: Vết Chân Lạ.
Chuyện kể rằng, tại làng Phù Đổng, có một đôi vợ chồng sống hạnh phúc bên nhau, không biết họ từ đâu dạt tới. Chỉ có điều cơ cảnh bần hàn, hàng ngày người chồng phải đi làm thuê làm mướn tại các nhà giầu, còn người vợ thì ra chợ phụ giúp công việc, ngày qua ngày rau cháo nuôi nhau. Hai vợ chồng này có thể nói là ăn ở hiền lành, dù cơ cảnh bần hàn mà tình yêu của họ vẫn luôn nồng cháy và họ chưa một lần nào than trách ở trời bởi cái gia cảnh này. Duy chỉ có một điều, dù đã lớn tuổi, nhưng cả hai người vẫn không hề có lấy một mụn con. Hai người ngày ngày quanh quẩn ở túp lều tranh gần đầu làng, nhiều người biết gia cảnh cũng thương cho đôi vợ chồng mà giúp đỡ họ, dù cho không đáng là bao, nhưng tấm lòng thì lại bao la. Bên cạnh đó, cũng có nhiều kẻ ác độc mà nói rằng “cây độc không trái, gái độc không con”. Tuy bị một số người ghét bỏ và ăn nói gở mồm gở miệng như vậy, nhưng mà hai vợ chồng già này vẫn không cấu giận gì họ. Thông thường vào những dịp lễ tết, hai vợ chồng thường lên các điền thờ để cúng bái và cầu mong Thiện Phụ và Địa Mẫu thương sốt mà ban cho mình một mụn con, nhưng coi bộ kết quả là Thiên Phụ và Địa Mẫu vẫn dửng dưng quay mặt đi trước lời cầu khấn của họ mà thôi.
Cũng tại vào thời điểm này, nghe đâu quang làng Phù Đổng đang có một con quỷ dữ lộng hành. Người dân đồn đại nhau rằng con quỷ dữ này to gấp ba lần người thường, trên đầu là hai cái sừng nhọn hoắt cong cong, đầu trọc, râu dài, làn da thì đen xì đen xịt. Những người đi rừng hay những người đi về đêm khuya thường xuyên bị con quỷ nằy xé xác ăn thịt. Chính vì những lời đồn đại đó mà đa phần dân làng Phù Đổng thường về nhà ngay sau khi mặt trời lặn và hạn chế đi lại. Bên cạnh đó, những người thợ săn cũng đã hạn chế lên rừng hơn hẳn. Có vẻ như gần đây, con quỷ này đang càng ngày càng hoành hành khi mà người dân trong Làng thường xuyên phát hiện ra vô số vết chân to và vết cào lên các thân cây quanh làng. Lo cho an nguy của làng nên các bô lão đã họp bàn nhau, tu hợp thanh niên trai cháng trong làng cầm vũ khí hàng tối đi tuần tra quanh làng để bảo vệ bình yên cho người dân.
Hôm đó cũng như mọi ngày, người vợ lớn tuổi sau khi phụ giúp ở trợ xong đến gần chiều mới tan việc. Trên đường về đi ngang qua mấy thử ruộng đầu làng, nghĩ chồng mình đi làm hàng ngay vất vả lại không có gì tẩm bổ, mà đang mùa cua đồng sinh sản nên bà ta tính mò cua đồng về nấu canh cho chồng tẩm bổ. Nhưng người đàn bà này cứ đứng nhìn trời đã bắt đầu tối sợ rằng về nhà sẽ nguy hiểm. Nghĩ một thôi một hồi, suy cho cùng vũng vì thương chồng quá mà bà quyết định xuống ruộng mò cua cho chồng. Sau khi mò được kha khá, bà vội vàng mang cái rỏ tre thưa đầy ắp cua đồng đó và đồ đạc khác tiến về làng. Trời đã nhá nhem tối, người đàn bà này đi bộ một lúc đã thấy đầu làng thấp thoáng. Chợt bà hụt chân tí té, khi người đàn bà nhìn xuống thì thấy lờ mờ vết chân người khá là to. Vốn ít học và không giao tiếp nhiều, nên người đàn bà này đâu biết rằng đó là dấu chân của con quỷ dữ mà dân làng đang bàn tán và nói rằng nó đang hoành hành. Người đàn bà náy đứng đó chăm chú nhìn, thế rồi bất ngờ bà ta đặt chân mình vô ướm thử. Người đàn bà này vừa đặt chân vô thì bỗng bà ta có cảm giác như có một luồng điện chạy dọc từ dưới chân lên đến tim khiến bà ta chóng mặt khó thở lạ thường. Người đàn bà này loạng quạng đặt đồ xuống đất đồng thời bà ta cũng phải chống tay bò ra mặt đất mà thở một lúc. Sau khi lấy lại được sức lực, dù có hơi chóng mặt, nhưng người đàn bà này vẫn cố mang đồ đi thẳng về nhà vì trời đã tối rồi.
Chuyện kể rằng, tại làng Phù Đổng, có một đôi vợ chồng sống hạnh phúc bên nhau, không biết họ từ đâu dạt tới. Chỉ có điều cơ cảnh bần hàn, hàng ngày người chồng phải đi làm thuê làm mướn tại các nhà giầu, còn người vợ thì ra chợ phụ giúp công việc, ngày qua ngày rau cháo nuôi nhau. Hai vợ chồng này có thể nói là ăn ở hiền lành, dù cơ cảnh bần hàn mà tình yêu của họ vẫn luôn nồng cháy và họ chưa một lần nào than trách ở trời bởi cái gia cảnh này. Duy chỉ có một điều, dù đã lớn tuổi, nhưng cả hai người vẫn không hề có lấy một mụn con. Hai người ngày ngày quanh quẩn ở túp lều tranh gần đầu làng, nhiều người biết gia cảnh cũng thương cho đôi vợ chồng mà giúp đỡ họ, dù cho không đáng là bao, nhưng tấm lòng thì lại bao la. Bên cạnh đó, cũng có nhiều kẻ ác độc mà nói rằng “cây độc không trái, gái độc không con”. Tuy bị một số người ghét bỏ và ăn nói gở mồm gở miệng như vậy, nhưng mà hai vợ chồng già này vẫn không cấu giận gì họ. Thông thường vào những dịp lễ tết, hai vợ chồng thường lên các điền thờ để cúng bái và cầu mong Thiện Phụ và Địa Mẫu thương sốt mà ban cho mình một mụn con, nhưng coi bộ kết quả là Thiên Phụ và Địa Mẫu vẫn dửng dưng quay mặt đi trước lời cầu khấn của họ mà thôi.
Cũng tại vào thời điểm này, nghe đâu quang làng Phù Đổng đang có một con quỷ dữ lộng hành. Người dân đồn đại nhau rằng con quỷ dữ này to gấp ba lần người thường, trên đầu là hai cái sừng nhọn hoắt cong cong, đầu trọc, râu dài, làn da thì đen xì đen xịt. Những người đi rừng hay những người đi về đêm khuya thường xuyên bị con quỷ nằy xé xác ăn thịt. Chính vì những lời đồn đại đó mà đa phần dân làng Phù Đổng thường về nhà ngay sau khi mặt trời lặn và hạn chế đi lại. Bên cạnh đó, những người thợ săn cũng đã hạn chế lên rừng hơn hẳn. Có vẻ như gần đây, con quỷ này đang càng ngày càng hoành hành khi mà người dân trong Làng thường xuyên phát hiện ra vô số vết chân to và vết cào lên các thân cây quanh làng. Lo cho an nguy của làng nên các bô lão đã họp bàn nhau, tu hợp thanh niên trai cháng trong làng cầm vũ khí hàng tối đi tuần tra quanh làng để bảo vệ bình yên cho người dân.
Hôm đó cũng như mọi ngày, người vợ lớn tuổi sau khi phụ giúp ở trợ xong đến gần chiều mới tan việc. Trên đường về đi ngang qua mấy thử ruộng đầu làng, nghĩ chồng mình đi làm hàng ngay vất vả lại không có gì tẩm bổ, mà đang mùa cua đồng sinh sản nên bà ta tính mò cua đồng về nấu canh cho chồng tẩm bổ. Nhưng người đàn bà này cứ đứng nhìn trời đã bắt đầu tối sợ rằng về nhà sẽ nguy hiểm. Nghĩ một thôi một hồi, suy cho cùng vũng vì thương chồng quá mà bà quyết định xuống ruộng mò cua cho chồng. Sau khi mò được kha khá, bà vội vàng mang cái rỏ tre thưa đầy ắp cua đồng đó và đồ đạc khác tiến về làng. Trời đã nhá nhem tối, người đàn bà này đi bộ một lúc đã thấy đầu làng thấp thoáng. Chợt bà hụt chân tí té, khi người đàn bà nhìn xuống thì thấy lờ mờ vết chân người khá là to. Vốn ít học và không giao tiếp nhiều, nên người đàn bà này đâu biết rằng đó là dấu chân của con quỷ dữ mà dân làng đang bàn tán và nói rằng nó đang hoành hành. Người đàn bà náy đứng đó chăm chú nhìn, thế rồi bất ngờ bà ta đặt chân mình vô ướm thử. Người đàn bà này vừa đặt chân vô thì bỗng bà ta có cảm giác như có một luồng điện chạy dọc từ dưới chân lên đến tim khiến bà ta chóng mặt khó thở lạ thường. Người đàn bà này loạng quạng đặt đồ xuống đất đồng thời bà ta cũng phải chống tay bò ra mặt đất mà thở một lúc. Sau khi lấy lại được sức lực, dù có hơi chóng mặt, nhưng người đàn bà này vẫn cố mang đồ đi thẳng về nhà vì trời đã tối rồi.
Red Rider