Chủ đề: Topic truyện ma (không dành cho người yếu tim)
![]() | ![]() ![]() 15:09 / 11.06.2015 |
Về tới nhà, người chồng lo lắng hỏi:
- Bà đi đâu mà tôi tìm miết không thấy vậy?
Người đàn bà đặt đồ qua một bên nói:
- Không có gì, tôi mải bắt mấy con cua đồng cho mình ăn nên về trễ.
Người chồng nhìn vợ mình nói:
- Mình vất vả quá.
Thế nhưng khi người vợ ngồi phịch xuống đất uống hớp nước, người chồng nhìn mặt người vợ thì thấy có vẻ tái đi thì lo lắng hỏi:
- Mình làm sao thế? ốm hả?
Bà vợ lấy tay sờ thử lên trán thì thấy không nóng, nhưng toàn thân bà bây giờ thì mệt mỏi giã giời lắm, bà ta liền nói:
- Tôi không hề ốm mà không hiểu sao mệt quá.
Người chồng đỡ người vợ nằm ra cái giường tre cót két mà nói:
- Mình nghỉ ngơi đi, để tôi đi luộc mấy củ sắn cho mình ăn nhé.
Bà vợ nói:
- Thôi, mình ăn gì thì ăn đi, tôi ngủ trước đây, không hiểu sao mệt quá. Có gì mình nấu mấy con cua đồng đi, mai ang đi làm ăn cũng được.
Nói rồi bà vợ từ từ chìm vào giấc ngủ, ông chồng vì thương vợ vất vả cũng đắp cho vợ cái mảnh vải rách cũ kĩ, còn ông ta ra ngoài sau nhà luộc mấy củ khoai ăn đỡ.
Sau cái lần ướm thử bàn chân mình lên cái vết chân to đùng đó, mọi việc dường như diễn ra khá là lạ với bà ta. Hàng ngày bà vẫn đi làm như bình thường, nhưng chỉ có điều bà thường dễ mệt mỏi, hay tróng mặt buồn nôn vào buổi sáng, và đặc biệt là bà ta bắt đầu thèm đồ chua. Mấy người bạn thân thiết ở chợ thấy bà có những biểu hiện khác thường như vậy thì họ thường xuyên châm trọc:
- Thích nhé, cố gắng mái cuối cùng cũng dính rồi đó.
Mỗi lần mấy người bạn ở chợ trêu bà như vậy thì bà vẫn thường nói lại rằng:
- Đâu có đâu, có cố gắng gì đâu mà có được cơ chứ.
Thế nhưng rồi cái gì tới cũng phải tới, cái điều mà người đàn bà này nghĩ rằng bà ta không thể nào có con được thì nó lại trái ngược lại hoàn toàn. Bụng của bà càng ngày càng to dần ra, lúc đầu thì bà nghĩ rằng bà đang béo ra hay mắc bệnh chướng bụng gì gì đó và ngay cả chồng bà cũng vậy. Tuy nhiên, chỉ sau có một tháng thì bụng bà đã như người có chửa ngoài ba tháng vậy. Nghi ngờ rằng có chuyện gì đó không ổn, người chồng bền đưa vợ mình tới một thầy lang trong làng.
Sauk hi xem sét, bắt mạch và nghe người vợ kể về các chiệu trứng mà bà gặp phải thì người thầy lang này khẳng định rằng:
- Tôi chắc chắn rằng bà đã có mang ngoài ba tháng rồi.
Nghe thầy lang nói vậy thì cả hai vợ chồng đều trố mắt há hốc mồm ngạc nhiên. Người vợ hỏi:
- Thầy có giám chắc không ạ?
Người thầy lang này nói như đinh đóng cột:
- Tôi cam đoan với bà là bà đã có thai, không chỉ dựa vào những chiệu trứng mà bà kể cho tôi nghe, mà khi bắt mạch tôi còn cảm thấy được cả nhịp đập của thai nhi nữa.
Người đà bà nghe thấy vậy thì rụng rời chân tay, “Không thể nào, không thể nào mà mình có thai được”, người đàn bà này nghĩ thầm trong đầu. Người chồng ở bên cạnh nghe thấy thầy lang nói vậy thì mừng rỡ lắm, ông ta chắp tay cúi lậy bốn phương tám hướng mà nói:
- Tạ ơn trời đất! Tạ ơn trời đất phù hộ! Cuối cùng thì hai vợ chồng con cũng đã có được một mụn con rồi.
Người chồng mừng rỡ khôn xiết, cứ liên mồm cảm tạ trời đất rồi ôm lấy bà vợ, còn bà vợ thì vẫn ngồi đó bần thần hết cả người ra mà không nói năng một câu gì. Thầy Lang nói thêm:
- Bà yên tâm, nhịp tim của thai nhi vẫn khỏe, và nhịp đập mạnh mẽ như vậy thì tôi cam đoan là con trai đó.
Người chồng nghe là con trai thì càng vui hơn nữa, thế rồi hai vợ chồng cám ơn người thầy lang rối rít và ra về.
Mấy ngày hôm sau người chồng bắt vợ ở nhà nghỉ ngơi, còn một mình ông ta thì như có nguồn động lực lớn lào mà làm việc hăng say hơn nữa đê chăm lo cho vợ mình và cả đứa con sắp trào đời nữa. Bên cạnh đó, người chồng còn chạy đi khoe khắp cả làng rằng bà vợ mình đang có thai. Khi biết được tin thì mọi người thân thiết đều tới thăm hỏi và mang chút ít gạo hay quần áo tới làm quà, còn những kẻ ác khẩu thì cũng kể từ đó mà nín lặng luôn. Ngày ngày thường có những người qua chơi với người vợ và họ tám đủ mọi chuyện trên trời dưới đất, trong đó có cả truyện kể về con quỷ đang hoành hành quanh làng. Người vợ nghe những người trong làng kể thì càng nghe thì bà càng cảm thấy sợ hãi. Vậy là đã rõ, cái dấu chân mà bà ướm thử hôm nào trên đường về chính là dấu chân quỷ, và điều mà khiến cho người vợ còn sợ hãi hơn hẳn nữa đó là cái thai mà bà đang mang trong bụng chính là cái thai của quỷ. Người vợ càng nghe càng sởn gai ốc, mồ hôi mồ kê đầm đìa, khuôn mặt bà thì như tái đi vì sợ. Mấy bà ngồi buôn chuyện để ý sắc mặt người vợ có vẻ bất an thì họ hỏi:
- Kìa, bác làm sao thế? Bác sợ hả?
Người vợ khẽ gật đầu, lúc này một người đàn bà khác mới nói chen vô:
- Thôi chúng ta nói qua chuyện khác đi, chứ người đang mang thai không nên nói chuyện ma quỷ.
- Bà đi đâu mà tôi tìm miết không thấy vậy?
Người đàn bà đặt đồ qua một bên nói:
- Không có gì, tôi mải bắt mấy con cua đồng cho mình ăn nên về trễ.
Người chồng nhìn vợ mình nói:
- Mình vất vả quá.
Thế nhưng khi người vợ ngồi phịch xuống đất uống hớp nước, người chồng nhìn mặt người vợ thì thấy có vẻ tái đi thì lo lắng hỏi:
- Mình làm sao thế? ốm hả?
Bà vợ lấy tay sờ thử lên trán thì thấy không nóng, nhưng toàn thân bà bây giờ thì mệt mỏi giã giời lắm, bà ta liền nói:
- Tôi không hề ốm mà không hiểu sao mệt quá.
Người chồng đỡ người vợ nằm ra cái giường tre cót két mà nói:
- Mình nghỉ ngơi đi, để tôi đi luộc mấy củ sắn cho mình ăn nhé.
Bà vợ nói:
- Thôi, mình ăn gì thì ăn đi, tôi ngủ trước đây, không hiểu sao mệt quá. Có gì mình nấu mấy con cua đồng đi, mai ang đi làm ăn cũng được.
Nói rồi bà vợ từ từ chìm vào giấc ngủ, ông chồng vì thương vợ vất vả cũng đắp cho vợ cái mảnh vải rách cũ kĩ, còn ông ta ra ngoài sau nhà luộc mấy củ khoai ăn đỡ.
Sau cái lần ướm thử bàn chân mình lên cái vết chân to đùng đó, mọi việc dường như diễn ra khá là lạ với bà ta. Hàng ngày bà vẫn đi làm như bình thường, nhưng chỉ có điều bà thường dễ mệt mỏi, hay tróng mặt buồn nôn vào buổi sáng, và đặc biệt là bà ta bắt đầu thèm đồ chua. Mấy người bạn thân thiết ở chợ thấy bà có những biểu hiện khác thường như vậy thì họ thường xuyên châm trọc:
- Thích nhé, cố gắng mái cuối cùng cũng dính rồi đó.
Mỗi lần mấy người bạn ở chợ trêu bà như vậy thì bà vẫn thường nói lại rằng:
- Đâu có đâu, có cố gắng gì đâu mà có được cơ chứ.
Thế nhưng rồi cái gì tới cũng phải tới, cái điều mà người đàn bà này nghĩ rằng bà ta không thể nào có con được thì nó lại trái ngược lại hoàn toàn. Bụng của bà càng ngày càng to dần ra, lúc đầu thì bà nghĩ rằng bà đang béo ra hay mắc bệnh chướng bụng gì gì đó và ngay cả chồng bà cũng vậy. Tuy nhiên, chỉ sau có một tháng thì bụng bà đã như người có chửa ngoài ba tháng vậy. Nghi ngờ rằng có chuyện gì đó không ổn, người chồng bền đưa vợ mình tới một thầy lang trong làng.
Sauk hi xem sét, bắt mạch và nghe người vợ kể về các chiệu trứng mà bà gặp phải thì người thầy lang này khẳng định rằng:
- Tôi chắc chắn rằng bà đã có mang ngoài ba tháng rồi.
Nghe thầy lang nói vậy thì cả hai vợ chồng đều trố mắt há hốc mồm ngạc nhiên. Người vợ hỏi:
- Thầy có giám chắc không ạ?
Người thầy lang này nói như đinh đóng cột:
- Tôi cam đoan với bà là bà đã có thai, không chỉ dựa vào những chiệu trứng mà bà kể cho tôi nghe, mà khi bắt mạch tôi còn cảm thấy được cả nhịp đập của thai nhi nữa.
Người đà bà nghe thấy vậy thì rụng rời chân tay, “Không thể nào, không thể nào mà mình có thai được”, người đàn bà này nghĩ thầm trong đầu. Người chồng ở bên cạnh nghe thấy thầy lang nói vậy thì mừng rỡ lắm, ông ta chắp tay cúi lậy bốn phương tám hướng mà nói:
- Tạ ơn trời đất! Tạ ơn trời đất phù hộ! Cuối cùng thì hai vợ chồng con cũng đã có được một mụn con rồi.
Người chồng mừng rỡ khôn xiết, cứ liên mồm cảm tạ trời đất rồi ôm lấy bà vợ, còn bà vợ thì vẫn ngồi đó bần thần hết cả người ra mà không nói năng một câu gì. Thầy Lang nói thêm:
- Bà yên tâm, nhịp tim của thai nhi vẫn khỏe, và nhịp đập mạnh mẽ như vậy thì tôi cam đoan là con trai đó.
Người chồng nghe là con trai thì càng vui hơn nữa, thế rồi hai vợ chồng cám ơn người thầy lang rối rít và ra về.
Mấy ngày hôm sau người chồng bắt vợ ở nhà nghỉ ngơi, còn một mình ông ta thì như có nguồn động lực lớn lào mà làm việc hăng say hơn nữa đê chăm lo cho vợ mình và cả đứa con sắp trào đời nữa. Bên cạnh đó, người chồng còn chạy đi khoe khắp cả làng rằng bà vợ mình đang có thai. Khi biết được tin thì mọi người thân thiết đều tới thăm hỏi và mang chút ít gạo hay quần áo tới làm quà, còn những kẻ ác khẩu thì cũng kể từ đó mà nín lặng luôn. Ngày ngày thường có những người qua chơi với người vợ và họ tám đủ mọi chuyện trên trời dưới đất, trong đó có cả truyện kể về con quỷ đang hoành hành quanh làng. Người vợ nghe những người trong làng kể thì càng nghe thì bà càng cảm thấy sợ hãi. Vậy là đã rõ, cái dấu chân mà bà ướm thử hôm nào trên đường về chính là dấu chân quỷ, và điều mà khiến cho người vợ còn sợ hãi hơn hẳn nữa đó là cái thai mà bà đang mang trong bụng chính là cái thai của quỷ. Người vợ càng nghe càng sởn gai ốc, mồ hôi mồ kê đầm đìa, khuôn mặt bà thì như tái đi vì sợ. Mấy bà ngồi buôn chuyện để ý sắc mặt người vợ có vẻ bất an thì họ hỏi:
- Kìa, bác làm sao thế? Bác sợ hả?
Người vợ khẽ gật đầu, lúc này một người đàn bà khác mới nói chen vô:
- Thôi chúng ta nói qua chuyện khác đi, chứ người đang mang thai không nên nói chuyện ma quỷ.
Red Rider